Nhà máy cà phê "đẹp nhất thế giới" ở Sơn La và người từ chối cơ hội kiếm hàng triệu USD từ đất Phú Mỹ Hưng
Có rất nhiều việc tôi làm, người ta nghĩ không thể. Năm 2001 khi startup với vỏn vẹn 60 triệu đồng, một chị trong ngành đã giễu cợt, nói cùng lắm chỉ được 6 tháng tôi phá sản.
Hồi ấy từ Hải Phòng di cư vào Sài Gòn, tôi bỡ ngỡ mọi thứ. May mắn, Sài Gòn hay Hải Phòng đều là thành phố biển nên văn hoá cũng gần gũi với nhau. Tôi làm việc cho một cơ quan Nhà nước rồi sau đó bỏ ngang, tự mở công ty chuyên xuất khẩu hạt tiêu rồi đến gia vị. Giai đoạn đó phải nói vô vàn thách thức.
Vậy mà chỉ sau đúng 5 năm, Phúc Sinh đứng số 1 về xuất khẩu hồ tiêu. Chuyện đó vĩ đại đến nhường nào! Các công ty hoành tráng từ khắp nơi: Hà Lan, Singapore, Pháp, Anh, Mỹ… đổ về đây. Họ có tiềm lực tài chính to lớn, đã tham gia thị trường hàng mấy chục năm. Thế mà cuối cùng, một công ty bé nhỏ vốn cực kỳ khó khăn như Phúc Sinh có thể len lỏi, vượt qua.
Suốt quá trình đó, tôi chưa từng đặt mục tiêu đứng số 1. Chúng tôi vật lộn từng ngày để tồn tại, cho đến khi cái tên Phúc Sinh bỗng hiện lên đứng số 1 và ngồi vững trên “ngai vàng” hàng chục năm về sau. Doanh số lúc đó chỉ khoảng 120-130 triệu USD/ năm, còn bây giờ, chúng tôi đã xuất khẩu lên tới 320 triệu USD/ năm.
Những gì đã làm được, chính tôi cũng không ngờ lại truyền cảm hứng cho nhiều công ty tư nhân, startup khác vươn lên. Các tập đoàn đa quốc gia cũng tỏ ra ngỡ ngàng. Họ luôn thắc mắc: Thứ nhất, lấy tiền đâu để làm? Thứ hai, suốt ngày “ngủ trên internet” ư? Tôi trả lời xong họ cũng chưa hết ngạc nhiên.
Ngủ trên internet là đúng. Vì lúc đó tôi còn trẻ, làm việc liên tục hơn 20 tiếng/ ngày không mệt. Tiền ở đâu? Tôi nghĩ nằm ở sự thuyết phục. Tất cả khách hàng đã cấp tín dụng, hay các nhà cung cấp thay vì lấy đủ tiền thì họ cho mình nợ.
Tôi từng đến gặp anh Phó Tổng giám đốc ngân hàng lớn nhất tại Việt Nam và nói về những dự án muốn làm. Sau cuộc gặp ấy, họ cấp cho Phúc Sinh lượng tiền rất lớn. Mười mấy năm trước mà vay được 70 tỷ tín chấp là chuyện không tưởng.
Chúng ta phải tin vào bản thân và con đường đã chọn. Chỉ khi có niềm tin như thế, bạn mới thuyết phục được người khác. Có đôi lúc, thông minh quá cũng không giải quyết được vấn đề. Mọi thứ phải từ sâu trong trái tim bạn. Bởi vì rốt cuộc, chuyện kinh doanh vẫn chỉ là vấn đề giữa con người với nhau.
Ngày tôi khởi nghiệp, ai cũng nghĩ đến bán hàng trong nước hoặc nếu bán ra nước ngoài cũng là bán cho các văn phòng đại diện của các tập đoàn đa quốc gia. Họ thậm chí coi việc được công ty nước ngoài mua hàng là may mắn.
Tôi nghĩ khác. Mặc dù lúc đó chưa từng đọc cuốn “Thế giới phẳng” nhưng tôi tin vào điều đó. Tôi muốn buôn bán khắp năm châu và đã xách ba lô lên, đi khắp nơi. Điều đúng đắn nhất là tôi đã tìm tới châu Âu - miền đất phát triển bền vững. Dù tôi mở công ty, xây nhà máy ở đâu thì vẫn muốn được làm ăn với họ nhiều năm trời.
Quay về Việt Nam, tôi cũng muốn sống với người dân và tất cả điều đẹp đẽ, hùng vĩ của non sông trong nhiều chục năm về sau. Chúng tôi làm điều gì cũng không chỉ vì chính mình, mà còn suy nghĩ cho cả vùng trồng nguyên liệu rộng lớn. Tư duy đó đã giúp Phúc Sinh phát triển bền vững để hôm nay thu hái nhiều trái ngọt.
Chẳng những đưa ngoại tệ về cho đất nước, Phúc Sinh còn tạo ra hàng chục nghìn công ăn việc làm cho nhân viên, công nhân và nông dân vùng trồng… trong khi vẫn bảo vệ sông suối, núi rừng. Mừng hơn nữa là tất cả thành quả đều vượt xa so với doanh nghiệp không thực hành ESG.
16 năm trước, khách hàng lớn của Phúc Sinh ở châu Âu đã nói rằng họ muốn chúng tôi thực hành ESG. Đến năm 2015, họ muốn 1/2 sản phẩm của họ bày trên kệ phải đạt chứng nhận phát triển bền vững.
16 năm trước, yêu cầu của họ quá mới mẻ, nhưng chỉ 2 năm sau, năm 2010, chúng tôi đã bắt đầu làm ESG với số vốn 5 tỷ, tương đương 250.000 USD. Hồi ấy, đó là một khoản rất lớn. Các công ty tư nhân làm chương trình gì cũng kêu gọi tài trợ hoặc viện trợ không hoàn lại. Riêng Phúc Sinh tự bỏ tiền túi ra làm mọi thứ. Có những lần, công ty thuê chuyên gia tới 800 triệu đồng. Nhưng chỉ 2 năm sau… chúng tôi thất bại.
Ai cũng nói, số tiền đó nếu mua 4-5 mảnh đất ở Phú Mỹ Hưng thì bây giờ, tôi đã có cả triệu USD/ mảnh, có thể bán đi, sống cuộc đời nhàn tản. Nhưng tôi không muốn thế và luôn tin, ở những thời khắc phải đưa ra quyết định, mình đã lựa chọn đúng, mặc dù không phải lúc nào cũng thành công. Có những thất bại lớn, bế tắc trong vòng nhiều tháng, có khi cả năm trời nhưng chúng tôi vẫn kiên định con đường mình đã chọn.
Thất bại trong 2 năm đầu thực thi ESG không phải là mất hết. Chúng tôi chỉ mất tiền, còn những kinh nghiệm, trải nghiệm đã đi sâu, thấm vào máu người Phúc Sinh. Kiên trì và hiểu tại sao mình thất bại, 2 năm sau, năm 2014, chúng tôi là công ty đầu tiên ở Việt Nam đạt chứng nhận phát triển bền vững Rainforest Alliance - RFA (RA) từ tổ chức uy tín của Hà Lan.